Tìm hiểu chung “Vườn Nhật là gì”
Vườn Nhật là một loại kiến trúc sân vườn được thiết kế theo phong cách truyền thống của Nhật Bản, với các đặc điểm như sự cân đối, sự khép kín, sự bố trí hài hòa của các yếu tố tự nhiên như nước, đá, cây và hoa. Vườn Nhật có mục đích tạo ra một không gian yên tĩnh, tĩnh lặng, tạo điểm nhấn cho ngôi nhà và mang lại cảm giác thư giãn cho người thưởng ngoạn. Dưới đây là một số thời kỳ được biết đến trong lịch sử vườn Nhật
Thời kỳ Nara (710-794)
Vườn Nhật đầu tiên xuất hiện trong thời kỳ Nara. Chúng được sử dụng để trang trí cung điện và chùa Phật. Những chiếc ghế và bàn lớn được đặt ở giữa vườn và được sử dụng để đón khách đến chơi. Các vườn này thường có cảnh quan tự nhiên, với nước chảy và cây cối xanh tươi được cắt tỉa một cách tinh tế.
Những khu vườn này được thiết kế để đạt tới sự cân bằng và hài hòa giữa các yếu tố khác nhau như đá, cỏ, cây cối và nước. Trong sân vườn Nara, người ta thường sử dụng đá và cỏ xanh như là yếu tố chính để tạo ra các khung cảnh độc đáo.
Đá được sử dụng rộng rãi trong kiến trúc và thiết kế của các đền thờ và cung điện trong thời kỳ này. Nó được sử dụng để tạo ra các tường rào, cầu, núi đá giả và các tượng đạn thạch. Cỏ được cắt tỉa một cách tinh tế để tạo ra các hình dạng phức tạp và đầy tính nghệ thuật.
Ngoài ra, sân vườn ở thời kỳ Nara cũng có các hồ nước và đường cong nước chảy qua khắp sân vườn. Các hồ nước thông thường được xây dựng theo hình thức vòng tròn hoặc hình tam giác để đảm bảo sự độc đáo và thẩm mỹ của nó.
Sân vườn Nara qua thời kỳ Nara là kết quả của sự kết hợp giữa thiên nhiên và nghệ thuật, với sự cân bằng hài hòa giữa đá, cỏ, cây cối và nước. Các kiến trúc và thiết kế đẹp mắt của sân vườn này thường được xây dựng để đi kèm với các đền thờ và cung điện.
Thời kỳ Heian (794-1185)
Thời kỳ Heian được coi là thời kỳ “vàng son” của nền văn hóa Nhật Bản, đặc biệt là trong lĩnh vực kiến trúc và sân vườn. Sân vườn Heian được phát triển từ thời kỳ Nara và trở thành một phần quan trọng của nền kiến trúc và văn hóa của Nhật Bản.
Sân vườn thời kỳ Heian thường được thiết kế với các đặc trưng như hồ nước, cầu, cây cổ thụ, đá tự nhiên, cổng tre… Vườn thường được bao quanh bởi hàng rào xanh rậm, có nhiều cửa cổ điển và những lối đi đặc biệt để người ta có thể chiêm ngưỡng vườn từ nhiều góc độ khác nhau.
Các yếu tố thường được sử dụng để tạo ra sân vườn Heian bao gồm sự kết hợp giữa đặc trưng của thiên nhiên và nhân tạo, tạo nên một bầu không khí thư thái và yên bình cho người thưởng thức.
Một trong những ví dụ nổi tiếng về sân vườn thời kỳ Heian là vườn Byodo-in ở Kyoto. Vườn được xây dựng vào đầu thế kỷ 11 và được coi là một tác phẩm kiến trúc độc đáo với những cụm cây cổ thụ phân bố sáng tạo, hồ nước như gương, các cây cỏ và thảm cỏ được bố trí kỹ lưỡng.
Thời kỳ Kamakura (1185-1333)
Thời kỳ Kamakura là thời kỳ lịch sử của Nhật Bản (1185-1333) được đặt theo tên của thủ đô Kamakura, nơi lớn nhất trong thời kỳ này. Thời kỳ Kamakura được biết đến với văn hóa kiếm đạo và luân lí được xây dựng từ đó.
Sân vườn trong thời kỳ Kamakura được tạo ra và phát triển với mục đích thu hút những người đến thăm quan. Các sân vườn Kamakura được xây dựng theo phong cách Zen và thể hiện sự tinh tế cũng như sự phản ánh của triết lý Zen.
Một trong những điểm nổi bật của sân vườn Kamakura là những đám mây tuyết. Đám mây tuyết được tạo ra bằng cách trồng nhiều cây hoa anh đào và ngôi sao diêm dúa vào một khu vực hẹp. Khi hoa anh đào nở, cây hoa này trông giống như một cơn bão tuyết và tạo ra một không gian gần như không trung.
Sân vườn Kamakura cũng được thiết kế với những vách đá và núi non nhân tạo để tạo ra cảnh quan tự nhiên. Với những điểm nhấn như đá, cây cảnh, hồ nước và những con đường lát bằng đá, sân vườn Kamakura trở thành một nơi quyến rũ cho người tham quan và được coi như là một tác phẩm nghệ thuật đẹp.
Với những tuyệt phẩm của nghệ thuật sân vườn Kamakura, ngày nay nhiều người vẫn đến Kamakura để thưởng ngoạn và khám phá các cảnh đẹp tuyệt vời này.
Thời kỳ Muromachi (1336-1573)
Thời kỳ Muromachi cũng là một thời kỳ lịch sử của Nhật Bản, kéo dài từ năm 1336 đến 1573. Trong thời kỳ này, văn hóa, nghệ thuật và kiến trúc Nhật Bản phát triển rực rỡ.
Sân vườn trong thời kỳ Muromachi được xem như một nghệ thuật, được tạo ra để thể hiện sự thanh tịnh và cân bằng giữa con người và thiên nhiên. Sân vườn trong thời kỳ này thường được phân loại thành các loại như: Karesansui (vườn đá), Tsukiyama (vườn đồi), Chaniwa (vườn trà) và Kōyōchō (vườn lá đỏ).
Trong đó, Karesansui là một trong những loại sân vườn nổi tiếng nhất thời kỳ Muromachi. Đây là loại sân vườn được tạo ra từ các tảng đá, cát và cây cỏ để tạo ra một cảnh quan sinh động và đẹp mắt. Việc sắp xếp các tảng đá và cát trong sân vườn được coi là một nghệ thuật tinh tế.
Trong thời kỳ Muromachi, sân vườn là một bộ phận quan trọng trong kiến trúc nhà cửa và đại sảnh được xây dựng theo kiểu kiến trúc shoin. Sân vườn được tạo ra với mục đích là để thư giãn và tìm kiếm sự thanh tịnh giữa con người và thiên nhiên.
Với sự phát triển của sân vườn trong thời kỳ Muromachi, nghệ thuật sân vườn Nhật Bản đã trở thành một trong những nghệ thuật đặc trưng của đất nước này và được truyền cho đến ngày nay.
Thời kỳ Edo (1603-1868)
Thời kỳ Edo (1603-1868) là thời kỳ phát triển mạnh mẽ của văn hóa Nhật Bản, bao gồm cả nghệ thuật kiến trúc và vườn tuyệt đẹp. Sân vườn thời kỳ Edo được xây dựng với sự tinh tế và tôn trọng tự nhiên, đánh dấu một bước tiến mới trong lịch sử thiết kế sân vườn Nhật Bản.
Các sân vườn thời kỳ Edo được xây dựng theo các nguyên tắc thiết kế kinh điển, bao gồm cả sự cân đối, tương phản và phân tầng. Các vườn được thiết kế để kết hợp cả những yếu tố đường nét và tự nhiên để tạo ra một không gian hài hòa và thanh bình.
Một số loại sân vườn phổ biến trong thời kỳ Edo bao gồm vườn kiểu stroll (dành cho người dạo bộ), vườn kiểu thơ (dành cho tương tác nghệ thuật) và vườn kiểu nhìn trên cao (dành cho người quan sát từ xa).
Một trong những sân vườn danh tiếng nhất của thời kỳ Edo là Kairakuen ở Mito, được xây dựng vào năm 1842. Vườn này có diện tích rộng lớn, rộng 133 ha, với các hồ, đường nét thông minh và cây cối phong phú. Năm 1844, Kairakuen đã được đưa vào danh sách tam khúc Vọng cảnh thiên cư, danh sách các địa điểm danh giá của Nhật Bản.
Với sự kết hợp giữa tự nhiên và kiến trúc, các sân vườn thời kỳ Edo trở thành một biểu tượng của văn hóa Nhật Bản và vẫn được đánh giá cao trong thế giới thiết kế kiến trúc và vườn đẹp.
Sân vườn Nhật Bản hiện đại
Sân vườn Nhật Bản hiện đại là một nét độc đáo và thu hút của nền văn hóa Nhật Bản. Với thiết kế độc đáo và sự kết hợp giữa các yếu tố tự nhiên như đá, cây cối, nước và đá, sân vườn Nhật Bản hiện đại mang đến một không gian yên bình, tĩnh lặng và thu hút.
Một trong những điểm nổi bật của sân vườn Nhật Bản hiện đại là sự tinh tế và mức độ chi tiết trong thiết kế. Các yếu tố như đá cuội, bụi cây, cây bonsai, thủy bồn, thạch đăng lung,…được sắp xếp một cách cẩn thận để tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp và độc đáo.
Ngoài ra, nước cũng là một phần không thể thiếu của sân vườn Nhật Bản hiện đại. Các hồ nước, suối nước và cầu cây được sử dụng để tạo ra một không gian yên bình và dịu dàng.
Một yếu tố quan trọng khác của sân vườn Nhật Bản hiện đại là việc sử dụng ánh sáng và bóng râm để tạo ra một không gian tuyệt đẹp về đêm. Ánh sáng tinh tế được sử dụng để tôn lên những đường cong của cây cối và các yếu tố tự nhiên khác, tạo ra một không gian mộc mạc và độc đáo.
Với sự phát triển không ngừng của công nghệ và thiết kế, sân vườn Nhật Bản hiện đại sẽ tiếp tục được cải tiến để mang lại cho người dân Nhật Bản và khách du lịch trên toàn thế giới một trải nghiệm độc đáo và ấn tượng.